Một hôm, Khỉ mẹ đi chợ về mua cho Khỉ con một nải chuối. Khỉ con thích quá, cảm ơn mẹ rồi bê nải chuối ra bàn ngồi ăn. Khỉ con vừa ăn vừa ném vỏ chuối ra ngoài cửa sổ. Ăn xong cả nải chuối, Khỉ con lăn ra ngủ khò khò. Chiều đến, Khỉ con nghe tiếng chó vàng reo réo ngoài cổng:
- Khỉ con ơi, sang nhà bác Bò chơi không? Nhà bác Bò mới trồng nhiều cây và hoa đẹp lắm.
Nghe chó Vàng gọi, Khỉ con vùng dậy và chạy ra ngoài. Vừa chạy Khỉ con vừa nói:
- Đi chứ, đi chứ ! chờ mình một chút xíu.
Vừa nói dứt lời thì khỉ bị trượt chân, ngã xuống đất một cái thật đau. A ! hóa ra là những vỏ chuối mà Khỉ con vứt bừa bãi hồi trưa đã làm Khỉ con ngã đấy! Thấy Khỉ con ngã, chó vàng chạy đến đỡ Khỉ con dậy. Sau đó chó vàng nhặt tất cả những vỏ chuối đang nằm rải rác trên sân bỏ vào thùng rác. Khỉ con cảm ơn chó Vàng rồi ngượng ngùng nói với bạn:
- Cảm ơn chó Vàng nhé ! Lần sau mình sẽ không vứt rác bùa bãi như thế nữa đâu.
Chó Vàng mỉm cười và cả hai vui vẻ dẫn nhau đi thăm nhà bác Bò.